Pokemon và sức sống của những con thú trong tưởng tượng
Trước khi "Detective Pikachu" ra mắt, những hình ảnh này chỉ là hoạt hình, hoặc do họa sĩ vẽ nên
Kể từ khi ra đời năm 1996, Pokemon luôn là một trong những thương hiệu game lớn nhất và giữ vững được phong độ nhất thế giới. Phân theo "thế hệ", thương hiệu này xuất phát với 151 con Pokémon và hiện tại đã tới thế hệ thứ 8 với tổng số Pokémon là 809. Với hai game mới là Pokémon Sword và Pokémon Shield sẽ ra mắt trong năm nay, không loại trừ khả năng con số này sẽ gần đạt ngưỡng 1000.
Tạo ra được một số lượng lớn những sinh vật tưởng tượng này không khó, nhưng cái khó là làm sao để mỗi sinh vật đó có một sự sống trong cái thế giới mà chính chúng ta đã vẽ ra cho nó. Một hệ sinh thái thực thụ, với mỗi con Pokemon đều được Pokedex tóm tắt ngắn gọn về tập tính, khả năng, tính cách như thể chúng có thật trên đời.
Loạt phim về Pokémon đã gắn liền với tuổi thơ của nhiều thế hệ khán giả.
Cubone thì dùng sọ của mẹ chúng để làm giáp đầu, Torterra thì được người xưa tôn thờ như "đất mẹ". Greninja có thể ép nước lại để tạo thành phi tiêu shuriken. Gengar thì núp trong cái bóng để hút sinh khí nạn nhân. Aerodactyl thì là sát thủ không trung thời tiền sử. Cứ như thế kéo dài trên 800 con Pokémon.
Đã từ lâu rồi, fan Pokemon sống trong cái sự tưởng tượng đó, tưởng tượng về một thế giới nơi mà Pokemon sinh sống với con người. Chúng có tập tính riêng, chúng biết ăn ngủ biết săn mồi và có thể giúp con người làm những việc khác. Anime hay các phim hoạt hình cũng chỉ thoả mãn được fan ở một mức vừa phải, nhưng trong đầu họ luôn mơ về một thứ chân thật hơn, mơ về một ngày nào đó một dự án live-action sẽ chính thức ra đời.
Tất cả các tựa game Pokemon chính, chưa tính 2 tựa game sắp ra mắt và các tựa game ngoại truyện.
Và rồi ta có Detective Pikachu
Bộ phim đang chiếm cảm tình của các nhà phê bình lẫn khán giả quốc tế. Fan Pokemon vừa mừng vừa thở phào nhẹ nhõm sau bao lần Hollywood đã thất bại với các dự án phim chuyển thể từ video game như Assassin's Creed (2016) hay Warcraft (2016). Có thể nói, Detective Pikachu đã làm được một chuyện rất khó, vì lịch sử điện ảnh đã chứng minh, những gì càng manh tính biểu tượng cao, càng có sức ảnh hưởng về văn hoá thì càng dễ chết khi làm lại. Vậy chuyện gì đã khiến bộ phim an toàn này có sức hút đến vậy?
Câu chuyện về Cubone dùng sọ của người mẹ đã mất luôn lấy nước mắt fan Pokemon
Câu trả lời có lẽ là việc Warner Bros., Legendary và cả The Pokémon Company đã làm ra một bộ phim mà trong đó Pokemon không còn xem như một thứ xa lạ với chúng ta. Nếu ở tất cả các phần game chính, chúng ta luôn bắt đầu với việc một ông giáo sư giới thiệu "Đây là một con Pokémon!", thì Detective Pikachu không theo lối mòn đó. Việc làm ra một bộ phim dựa trên một game ngoại truyện đã khiến khán giả và fan không còn cơ sở hay cột mốc nào để so sánh về mặt nội dung, nhân vật hay bối cảnh.
Xem phim, khán giả bước vào một thế giới mà Pokémon đã được thừa nhận như chính thương hiệu này suốt hơn 20 năm qua. Những đặc tính và tập tính của chúng được con người trong thế giới đó hiểu rõ. Họ hiểu một con Psyduck với cơn nhức đầu có thể giải phóng năng lượng tâm linh cực mạnh bình thường như việc một con nhím có thể xù lông tự vệ, hay câu chuyện buồn về Cubone dùng sọ của mẹ chúng để làm giáp đầu cũng được nhắc tới như một điều hiển nhiên mà không cần phải có Pokedex.
Detective Pikachu vừa vặn trí tưởng tượng của fan về một bộ phim Pokemon
Về cơ bản, Detective Pikachu như một bộ phim "điền vào chỗ trống", cái chỗ trống tro sự tưởng tượng của những người đã yêu mến Pokemon nhiều năm, về một thế giới mà con người và Pokémon sống hài hòa. Thành phố Ryme thậm chí còn thiết lập một quy tắc từ đầu phim, đó là không có các trận đấu Pokémon. Đây là điểm vừa đáng tiếc nhưng cũng vừa hợp lý.
Với bộ phim-live action đầu tiên, ưu tiên hàng đầu vẫn phải là chiếm trọn được cảm tính của khán giả cũ đồng thời chinh phục những khán giả mới. Ngoài kia vẫn có nhiều người chưa biết nhiều về Pokemon, không rành về các chiêu thức, xung khắc hệ hay khả năng đặc biệt. Đem các trận chiến Pokemon vào sẽ kéo theo rất nhiều những giải thích về cơ chế chiến đấu trong game và cả trong các bản phim hoạt hình.
Bộ phim vừa đúng với những gì mà chúng ta tưởng tượng về thế giới Pokémon.
Hơn nữa, sẽ kéo theo hệ lụy là những sinh vật đang có tạo hình live action này bị tấn công dữ dội bởi những chiêu thức tuy đẹp mắt nhưng khá mạnh bạo. Chắc chắn với một phim gắn mác PG (Dành cho mọi lứa tuổi), phim không thể quá xoáy sâu vào vấn đề này. Có lẽ vì vậy mà với fan ruột, dù phim có thể khiến họ cảm thấy lâng lâng, nhưng vẫn chưa đủ để họ cảm thấy thỏa mãn về mặt hành động.
Tóm lại, Detective Pikachu là một bộ phim an toàn, vừa vặn để mở ra một kỷ nguyên mới cho dòng phim live-action của Pokémon. Sự tương phản giữa nét dễ thương bên ngoài của Pikachu với giọng lồng tiếng siêu bựa của Ryan Reynoldscũng là một điểm sáng thú vị của phim này sau khi khán giả đã quá quen với một Pikachu chỉ biết nói "Pika! Pika!" suốt hơn 20 năm.
Nét diễn của Justice Smith trong vai nhân vật chính Tim Goodman vẫn chưa đặc sắc, nhưng sự phát triển của nhân vật thì rất phù hợp cho đối tượng gia đình. Dù những màn hành động của phim vẫn chưa đã, nhưng chứng kiến một thương hiệu game lâu năm như vậy sống dậy nhờ kỹ xảo điện ảnh hiện đại cũng là một trải nghiệm nên thưởng thức.