'Trance' - Tác phẩm điện ảnh đáng xem 2013
'Mê cung ký ức' thôi miên khán giả vào một cuộc thử thách gay cấn, hấp dẫn cả về hình ảnh, diễn xuất và âm nhạc.
Một cốt truyện đơn giản song nếu rơi vào tay một nhà làm phim giỏi thì vẫn có khả năng cuốn hút khán giả từ đầu đến cuối. Tiêu biểu trường hợp này là Trance (Mê cung ký ức), bộ phim được chuyển thể từ bộ phim truyền hình cùng tên năm 2001 do đạo diễn từng đoạt Oscar Danny Boyle đưa lên màn ảnh rộng. Sở hữu một dàn diễn viên tên tuổi, âm nhạc cộng hưởng tuyệt vời với mạch phim ... Boyle đã đưa khán giả vào một cuộc phiêu lưu thử thách trí óc người xem không thua gì Inception.
Phim được mở đầu bằng cảnh một toán cướp do Franck (Vincent Cassel thủ vai) lao vào một buổi đấu giá để cướp bức tranh “Phù thủy trên trời” của họa sĩ Goya lừng danh. Trong quá trình bảo vệ tác phẩm nghệ thuật này khỏi tay bọn cướp, nhân viên của nhà đấu giá là Simon (James McAvoy) đã bị Franck nện một cú chí tử vào đầu. Vụ cướp diễn ra trót lọt, trừ chi tiết quan trọng nhất: bức họa mà Franck lấy được từ Simon thực chất chỉ là một chiếc khung rỗng.
Dần dần, mọi thứ thật sự được hé lộ: Simon là tay trong của Franck và đã giúp nhóm mafia lên kế hoạch vụ cướp. Song sau khi hồi tỉnh, y không tài nào nhớ nổi số phận của bức tranh, dù bị Franck và đồng bọn tra khảo dã man tới mức nào. Cuối cùng, nhóm tội phạm đã phải nhờ tới sự giúp đỡ của chuyên gia thôi miên Elizabeth (Rosario Dawson) với hy vọng đánh thức ký ức đang ngủ quên trong đầu Simon. Song có điều họ không ngờ rằng, càng đi sâu vào trí não Franck, càng có thêm nhiều bí ẩn được hé lộ, không chỉ về bức họa hàng chục triệu USD trên mà còn là những sự dối trá, cám dỗ có liên quan tới những thành viên toán cướp...
Sẽ có những người so sánh Trance với Inception bởi cả hai cùng khai thác thế giới tiềm thức cũng như việc sở hữu những nút thắt khó lường. Song nếu như Inception tập trung hẳn vào các tầng của những giấc mơ thì Trance lại đan xen giữa thế giới thực và ký ức của những kẻ bị thôi miên. Cái ranh giới giữa hiện tại và quá khứ ấy chính là “mê cung ký ức” mà khán giả sẽ phải tự mình tìm đường ra, và trên hành trình thoát khỏi mê lộ ấy, người xem sẽ phải biết tự sàng lọc, đi theo những manh mối mà Danny Boyle cung cấp. Sự hấp dẫn của Trance là ở đó.
Phần âm nhạc trong phim cũng được sử dụng thông minh, tạo được không khí phù hợp với từng trường đoạn, như những lúc kịch tính thì nhạc điện tử sẽ được nổi lên, một ca khúc lãng mạn mang âm hưởng Pháp sẽ được phát trong một cảnh tình cảm. Cách chọn âm nhạc này khiến nhiều khán giả nhớ tới Sunshine (2006), một bộ phim nổi tiếng của đạo diễn Danny Boyle.
Từng làm tổng đạo diễn Olympic London 2012 và “Triệu phú ổ chuột” nổi tiếng, Boyle rất biết cách khiến người xem lạc vào mê cung do ông tạo ra. Hãy cẩn thận với Simon, Franck và Elizabeth - những người dẫn đường trong mê cung - bởi không ai cho thấy mình đáng tin hoàn toàn.
Diễn xuất của James McAvoy trong phim này ấn tượng hơn nhiều so với nhân vật trong Wanted (Truy sát) nổi tiếng năm nào, khi Simon dù có vẻ ngoài bảnh bao song lại ấn chứa một thế giới nội tâm phức tạp. Từng tình tiết, lời nói của nhân vật này đều đáng chú ý, bởi chúng sẽ là lời giải cuối cùng cho tác phẩm. Bên cạnh McAvoy, Dawson và Cassel cũng hoàn thành rất tốt vai diễn của mình, khiến cho Trance trở thành một tác phẩm hoàn chỉnh và đáng xem bậc nhất năm 2013.
Với những khán giả thích xem phim giải trí hành động thông thường, Trance sẽ là một lựa chọn khó nhằn, song nếu bạn thích những bộ phim kích thích trí óc như Inception với những ngã rẽ không ngờ tới, Trance chính là tác phẩm có thể “thôi miên” bạn tới những giây cuối cùng.
TRAILER