IMDB 6.6/10
‘Mark Felt’: Câu chuyện về kẻ đánh bại Nhà Trắng
Bộ phim tiểu sử mới ra mắt của tài tử Liam Neeson kể lại câu chuyện kịch tính bậc nhất trong lịch sử chính trường nước Mỹ với bầu không khí nặng nề, căng thẳng.
Mark Felt: The Man Who Brought Down the White House được thực hiện dựa trên câu chuyện có thật về “Deep Throat” - nhân vật bí ẩn hé lộ nhiều thông tin cho báo giới xung quanh vụ bê bối Watergate gây chấn động toàn nước Mỹ hồi thập niên 1970.
Hậu quả chính là việc Tổng thống Nixon cùng nhiều thành viên nội các buộc phải từ chức. Sau 30 năm che giấu, “Deep Throat” rốt cuộc cũng lộ danh tính vào năm 2005. Đó chính là Mark Felt - nguyên phó giám đốc của Cục Điều tra Liên bang FBI.
Bộ phim bắt đầu khi tổng giám đốc FBI J. Edgar Hoover bất ngờ qua đời tại nhà riêng. Các thành viên nội các trong chính quyền Nixon ngay lập tức bổ nhiệm Pat Gray (Marton Csokas) làm người thay thế nhằm kiểm soát tổ chức điều tra gắt gao hơn.
Song, các thành viên của FBI vẫn trung thành báo cáo thông tin về cho phó giám đốc Mark Felt (Liam Neeson). Ngày 17/6/1972, một nhóm “năm tên trộm” bị bắt khi đang cố gắng cài máy nghe lén vào văn phòng của Đảng Dân chủ tại khách sạn Watergate.
Nhờ tay trong là Pat Gray, Nhà Trắng muốn ngăn cản cuộc điều tra và bưng bít mọi thông tin. Không còn cách nào khác, Mark Felt đành phải tuồn thông tin ra cho hai nhà báo của tờ The Washington Post. Song, phe Tổng thống Nixon nhanh chóng “ngửi” thấy mùi nguy hiểm và bắt đầu ra tay thanh lọc nội bộ FBI.
Tác phẩm đấu trí căng thẳng nhưng thiếu điểm nhấn
Với Mark Felt: The Man Who Brought Down the White House, khán giả có cơ hội theo dõi phong cách làm việc thực sự của FBI. Họ nắm toàn bộ thông tin của mọi người, từ những cuộc ngoại tình cho tới điểm số của con cái, từ những kẻ tình nghi khủng bố cho tới quan chức chính phủ…
Chính lượng thông tin khổng lồ mà họ sở hữu khiến ngay cả Nhà Trắng cũng phải tỏ ra e dè. Khi giám đốc FBI qua đời, quy trình tiêu hủy tài liệu và che giấu diễn ra nhanh tới chóng mặt. Ngoài ra, họ chỉ tin tưởng và đi theo “người nhà”. Ngay cả tổng giám đốc do chính phủ chỉ định mà không có xuất thân từ FBI cũng bị coi là “kẻ ngoại đạo” và nhân viên cấp dưới “ghẻ lạnh”.
|
Thế giới chính trường Mỹ đầy rẫy những âm mưu được mô tả khá thực tế trong phim. |
Bên cạnh đó, bộ phim còn khắc họa được phần nào cuộc sống khắc nghiệt và căng thẳng đằng sau “cánh gà” của chính trường Mỹ. Đó là nơi đấu đá và thanh trừng nội bộ “đẫm máu”, và không dành cho những kẻ bất cần hay yếu đuối.
Xuyên suốt tác phẩm là những cuộc đấu trí không hồi kết giữa Mark Felt và Nhà Trắng để nắm quyền điều tra vụ Watergate. Thông tin trở thành thứ quan trọng bậc nhất mà phe nào cũng muốn nắm giữ. Họ có thể thực hiện mọi thủ đoạn để nắm càng nhiều thông tin càng tốt và qua mặt đối thủ.
Trước mặt nhau, các nhân vật giữ nghi lễ chuẩn mực của cấp trên với cấp dưới, trò chuyện bằng vài ba câu thoại sáo rỗng. Nhưng phía sau lưng, cả hai phe đều có những bước đi đầy toan tính để hạ gục đối thủ.
Nếu Mark Felt chỉ đưa cho Pat Gray thông tin cơ bản và che giấu mọi tình tiết quan trọng, thì vị “giám đốc ngoại đạo” ra đòn bằng cách “lừa” nhân viên để khiến họ báo cáo trực tiếp cho mình. Mỗi câu thoại đều mang những hàm ý nhất định, và mọi hành động trong phim đều có chủ đích rõ ràng.
Nhịp phim chậm chạp, phần nhạc nền u sầu và tông màu đen tối khiến tác phẩm đã căng thẳng lại càng trở nên nặng nề. Song, Mark Felt: The Man Who Brought Down the White House lại thiếu điểm nhấn cụ thể. Kịch bản phim không khó đoán, cũng như không có cao trào đáng nhớ.
Các tình tiết về sau bị lặp lại và dễ gây nhàm chán cho người xem. Đặc biệt, hành động “tuồn” thông tin cho báo chí của Mark Felt diễn ra hời hợt, không rõ nét, trong khi đây lẽ ra là một trong những chi tiết quan trọng nhất của tác phẩm.
Mark Felt: người hùng của nước Mỹ hay bi kịch của một mật vụ
Cùng tiết lộ thông tin ra cho báo giới, nhưng nếu Edward Snowden bị coi là kẻ phản quốc, thì Mark Felt lại là người hùng của nước Mỹ. Trong bối cảnh bị bủa vây từ tứ phía, ông vẫn bình tĩnh lèo lái cuộc điều tra và đối phó với cấp trên.
Liam Neeson đã có màn “lột xác” xuất sắc so với những vai hành động rập khuôn trong thời gian qua. Giọng nói trầm khàn, gương mặt sắc lạnh của ông khiến đám “tai to mặt lớn” ở Washinton phải e sợ. Sự quyết đoán và quyết tâm đưa ra ánh sáng sai phạm của chính Tổng thống Mỹ là điều khiến người xem ngưỡng mộ nhân vật.
|
Bộ phim còn cố gắng mô tả cuộc sống đời tư không ít bi kịch không biết giãi bày cùng ai của gia đình Mark Felt. |
Song, cuộc sống của người hùng thực tế không hề êm đềm và hạnh phúc. Không chỉ là một mật vụ làm việc gần như 24/7, ông còn là người chồng, người cha mang nhiều tâm sự. Cuộc hôn nhân của Mark Felt và Audrey (Diane Lane) không có cãi vã, nhưng cũng chẳng thể coi là hạnh phúc.
Trong suốt 30 năm Felt làm việc tại FBI, gia đình ông chuyển nhà tới 13 lần. Đôi vợ chồng không dám có bạn bè thân thiết bởi chỉ cần một thông tin nhỏ bị tung ra trong lúc “lỡ lời” có thể gây ra hậu quả khôn lường. Và bản thân hai vợ chồng cũng chẳng thể tâm sự nhiều với nhau về công việc, cuộc sống.
Sự mất tích của cô con gái Joan (Maika Monroe) càng khiến cả hai vợ chồng Felt rơi vào suy sụp, trầm cảm. Liam Neeson, tài tử gắn liền với hình ảnh người cha từng “bắn cả thế giới” để cứu con gái trên màn ảnh, nay chẳng dám làm điều tương tự. Nắm trong tay tổ chức điều tra lớn nhất thế giới, Mark Felt còn không dám đi tìm Joan bởi sợ rằng cô bé đã chết hoặc bị kẻ thù chính trị làm hại.
Bên cạnh Liam Neeson, Diane Lane cũng có màn trình diễn khá tốt so với “bà mẹ Martha” trong Vũ trụ Điện ảnh DC. Song, đất diễn của minh tinh khá ít để có thể bộc lộ hoàn chỉnh tính cách nhân vật. Dàn diễn viên còn lại rơi vào tình trạng tương tự và chỉ dừng ở mức tròn vai.
Nhìn chung, Mark Felt: The Man Who Brought Down the White House đã mang đến cho khán giả cái nhìn tổng thể về nhân vật Mark Felt nổi tiếng. Song, sự chậm chạp trong mạch phim có thể khiến đây trở thành tác phẩm không dành cho số đông.