Nội dung mổ xẻ chủ nghĩa hiện sinh, thuộc hàng trừu tượng số 2 không ai số 1 nhưng được thể hiện theo cách vô cùng sáng tạo!
Soul kể về Joe - một ông thầy giáo dạy âm nhạc cấp 2 đã ở tuổi tứ tuần mà vẫn chưa đạt được thành công trong cuộc sống. Một ngày khi ông chạm tới “ước mơ” được diễn cùng thần tượng của mình ở show ca nhạc, Joe lại vô tình… ngã xuống cống và chết (hoặc gần chết). Linh hồn của ông tách ra khỏi cơ thể, đi lạc đến vùng đất “Great Before” - nơi các linh hồn sơ sinh hình thành tính cách. Ông được giao nhiệm vụ giúp đỡ 22 - một linh hồn không-muốn-đầu-thai-làm-người. Câu chuyện sau đó là chuyến hành trình rực rỡ, ấm áp của cả hai khi họ đi tìm lý tưởng sống, động lực sống và lý do để tồn tại trên cõi đời này.
Với thời lượng 107 phút phim như là một chuỗi những thắc mắc về Khủng hoảng hiện sinh (existential crisis - chúng ta sinh ra để làm gì, liệu sự tồn tại của bản thân ta có ý nghĩa…?), Soul hiện lên như một trải nghiệm điện ảnh được cài cắm rất có chủ đích và rõ ràng ngay từ phút đầu cho tới cuối, với mọi chi tiết được sắp xếp vừa thong dong, vừa chặt chẽ với nhau, dần dần dắt khán giả đến với thông điệp nhân văn của tác phẩm về triết lý sống. Đạo diễn Pete Docter của phim đã từng chia sẻ rằng, Soul khai thác 3 triết lý sống là Essentialism (Chủ nghĩa hiệu dụng): Bạn được sinh ra với ý thức về bản chất bạn là ai, những gì bạn định làm, và vì vậy công việc của bạn là tìm hiểu, khám phá và thực hiện nó; Nietzche & Nihilism (Thuyết hư vô) với bản chất là: Không có những thứ gọi là ý nghĩa, tất cả đều vô mục đích và vô lý. Sau đó, có Existentialism (Chủ nghĩa hiện sinh) xuất phát từ chủ thể cá nhân con người: Bạn phải tự quyết định cuộc đời và mục đích sống của mình. Chính vì vậy, đừng cảm thấy bất ngờ khi bộ phim quá “deep” so với kỳ vọng của bạn!
Dẫu vậy, tác phẩm cũng không hổ danh là bộ phim “đinh” của Pixar trong năm nay khi mang đến những thông điệp vô cùng giá trị, ý nghĩa về cuộc sống. So sánh với bộ phim vừa ra mắt là Wonder Woman 1984 cũng khá nặng về phần triết lý thì Soul có cách xử lý mượt mà, lôi cuốn và ít khiên cưỡng hơn rất nhiều. Tất nhiên, điều này cũng có nghĩa là đối tượng khán giả nhí sẽ khó có thể hiểu được tường tận những gì Soul muốn truyền tải (và đôi khi chính những câu thoại của phim cũng có phần nghiêm túc, nặng nề với trẻ em).
Âm nhạc và hình ảnh xứng đáng điểm 10 tròn trĩnh, chứng tỏ “cái tầm” của Pixar khó ai theo kịp!
Soul mang đến những bản nhạc xuất sắc - nhưng là nhạc Jazz chứ không phải các ca khúc có lời sôi động, “bánh cuốn” như nhiều người trông đợi. Âm nhạc của phim không chỉ là thứ công cụ thúc đẩy cảm xúc của khán giả mà còn có linh hồn riêng, câu chuyện riêng, được sử dụng vô cùng thông minh và sáng tạo để truyền tải một lớp thông điệp mà bộ phim đang hướng đến.
Nhắc đến hình ảnh thì có lẽ nhiều người cũng biết Pixar luôn là kẻ tiên phong trong những công nghệ làm phim hoạt hình. Cách bộ phim sử dụng hình ảnh để phác họa lên những chiều không gian khác của linh hồn con người vô cùng thông minh, gần gũi, vừa mang tính trừu tượng nhưng cũng rất “hút mắt”. Tuy nhiên, nếu khán giả trông chờ một “quả bom visual” như những gì Coco hay The Good Dinosaur đã từng làm thì có lẽ sẽ hơi thất vọng. Bởi lẽ bối cảnh chính của bộ phim không mang lại nhiều cơ hội cho các họa sĩ của Pixar thực sự khoe vẽ tay nghề của mình.
Sẽ là một bộ phim “hay ho” về chủ đề âm nhạc lẫn hình ảnh
Như đã nói ở trên, mặc dù Soul mang đến trải nghiệm điện ảnh hoàn chỉnh và có thể coi là vô cùng trọn vẹn dịp cuối năm 2020, tác phẩm này cũng khó có thể làm vừa lòng phần đông khán giả Việt Nam, đặc biệt là đối tượng trẻ nhỏ bấy lâu nay của Pixar. Bộ phim thực chất nên dành cho những người lớn đã có cơ hội “trải đời”, để thực sự ngồi xuống và tận hưởng chất nhạc du dương, lắt léo của Jazz cũng như chiêm nghiệm các bài học về nhân sinh quan mà tác phẩm này hướng đến.
Kết
Có lẽ, điểm trừ lớn nhất của Soul chính là việc bộ phim đã lựa chọn khai thác quá sâu vào những vấn đề triết học liên quan tới chủ đề hiện sinh. Tác phẩm này mặc dù thông minh và hài hòa thì cũng không mang đến yếu tố bất ngờ cho khán giả, và thậm chí nếu bạn đang mong ngóng một bộ phim hoạt hình phiêu lưu kỳ thú thì chắc Soul sẽ khó có thể giữ chân.
Dẫu vậy, trong thời điểm một năm vắng bóng bom tấn, khán giả vẫn có thể đến với Soul và đắm chìm trong một thế giới đẹp đẽ của âm nhạc, tình người và lẽ sống. Ngoài ra, đừng bỏ qua bộ phim ngắn Burrow (Hang Thỏ) vô cùng cảm động, thú vị được chiếu đầu phim - “đặc sản” mà Pixar luôn mang lại mỗi khi ra phim mới!