IMDb : 7.8/10
"Once": Có những câu trả lời không bao giờ tiết lộ
Có những câu trả lời cả cuộc đời ta không được phép tiết lộ cho người khác, có những câu trả lời biết rồi mà không thể nói, vì muôn vạn lý do, có cả những câu trả lời phải quên đi để tiếp tục sống...
Khi xem xong Once, tôi chợt nhớ lại những cuộc tranh luận kéo dài về thế nào gọi là "hạnh phúc" của tôi và đám bạn bè trong những lần cafe tán gẫu. Và thật thú vị khi thấy rằng bộ phim này cùng đoạn kết của nó trùng hợp tuyệt vời với quan điểm của mình, rằng cái gọi là hạnh phúc, hay tình yêu hoàn toàn là kinh nghiệm cá nhân, không bao giờ có thể đem áp dụng cho tất cả. Hạnh phúc với nhiều người phải là một vòng tròn viên mãn, nhưng với những người khác có thể chỉ đơn giản là một hình bán nguyệt, một đường zíc zắc dở dang... Ngay cả định nghĩa "Happy Ending" trong những câu chuyện tình cũng rất khác nhau.
Once là một bộ phim Ireland kinh phí thấp (chỉ xấp xỉ 160.000 USD), với hai diễn viên chính là những nghệ sĩ biểu diễn chuyên nghiệp và chưa có nhiều kinh nghiệm diễn xuất. Chất liệu làm nên bộ phim này chính là âm nhạc với nhiều ca khúc tuyệt vời, nội dung đơn giản và ít thoại.
Hai nhân vật nam và nữ chính thậm chí còn không được đặt tên trong bộ phim này. Chàng là một nghệ sĩ đường phố lãng tử kiếm sống bằng cây đàn guitar, nàng là cô gái xinh đẹp sống với mẹ và cô con gái nhỏ, chơi piano nhưng không đủ tiền để mua một cây đàn, hàng ngày làm nghề bán hoa hồng trên phố. Chàng vừa chia tay người yêu và hàng ngày vẫn viết những ca khúc để tặng người phụ nữ đã ra đi. Nàng đã kết hôn nhưng lại sống như một người mẹ đơn thân trong cộng đồng những người Czech nhập cư trên đất Ireland.
Họ làm quen nhanh chóng và tình cờ, khi một ca khúc của chàng khiến nàng ấn tượng. Quãng thời gian họ ở bên nhau cũng ngắn ngủi, khiến cho mối quan hệ của họ xa hơn tình bạn nhưng lại chưa đủ để gọi là tình yêu...
Liệu câu chuyện của đôi trai gái yêu âm nhạc trong Once có thể gọi là một câu chuyện tình? Nếu định nghĩa chuyện tình là sự kết đôi, là ham muốn thể xác, là những nụ hôn nồng nhiệt thì câu chuyện của chàng và nàng không phải thế. Suốt chiều dài bộ phim, chắc hẳn nhiều khán giả đã chờ đợi một cảnh lãng mạn nào đó giữa cặp đôi nhân vật chính, nhưng bộ phim hoàn toàn không có.
Họ không dành cho nhau những lời yêu đương say đắm theo cách thông thường, họ thể hiện điều đó qua âm nhạc. Người ta không thấy được họ tỏ tình, nhưng trái tim họ dường như đã trao gửi cho nhau khi mỗi nốt nhạc được ngân lên, khi giọng họ hòa vào nhau và cả hai như chìm đắm trong một thế giới riêng mà chỉ họ mới biết.
Thế nhưng thế giới của Once không phải chỉ là thế giới của âm nhạc bay bổng và những khúc ca lãng mạn, nó còn là thế giới của hiện thực phũ phàng, của những "cơm áo gạo tiền" đeo bám lấy cuộc sống của những người nghệ sĩ, thế giới của những mối quan hệ và những nghĩa vụ - trách nhiệm mà con người phải làm tròn. Đó là chính cuộc đời gai góc này chứ không phải một giấc mơ tương lai hạnh phúc - nơi tình yêu chiến thắng tất cả.
Cuộc đời chúng ta cũng thế, ta rất cần lãng mạn và bay bổng để lạc quan hơn và sống đẹp hơn, nhưng đến một lúc nào đó vẫn phải tạm biệt những đám mây sắc màu để đặt chân xuống đất, học cách đối diện và chấp nhận.
Tôi rất yêu chi tiết khi chàng hỏi nàng một câu hỏi bằng tiếng Czech, rằng "em có yêu chồng mình không?", nàng cũng đáp lại bằng tiếng Czech, một câu trả lời mà trong bộ phim gốc không hề có phụ đề - câu trả lời mà chàng không bao giờ biết, khán giả cũng sẽ không biết nếu không được tiết lộ. Câu trả lời ấy là "Không! Em yêu anh!".
Cuộc sống cũng vậy, có những câu trả lời cả cuộc đời ta không được phép tiết lộ cho người khác, có những câu trả lời biết rồi mà không thể nói, vì muôn vạn lý do, có cả những câu trả lời phải quên đi để tiếp tục sống...
Còn bạn, bạn có giữ một câu trả lời nào như thế trong lòng mình?
Once (2007)
Đạo diễn: John Carney
Diễn viên: Glen Hansard, Markéta Irglová
Once sản xuất với mức kinh phí 160.000 USD nhưng lại thu về 20.71 triệu USD doanh thu phòng vé. Phim được chấm điểm 8.0/10 trên website IMDb và đánh giá 97% trên trang Rottentomatoes. Phim được nhiều nhà phê bình Mỹ lựa chọn là 1 trong 10 tác phẩm hay nhất năm 2007.
Once nhận giải Phim nước ngoài hay nhất tại giải thưởng Tinh thần độc lập (Independent Spirit Award). Ca khúc Falling Slowly nhận giải Ca khúc trong phim hay nhất tại giải Oscar 2007 và sountrack của bộ phim này cũng được đề cử giải Grammy cùng năm.
Đặc biệt, 2 diễn viên Glen Hansard và Markéta Irglová sau bộ phim này cũng chính thức thành đôi. Nam diễn viên Hansard bộc bạch rằng anh đã phải lòng bạn diễn của mình từ rất lâu trước đó nhưng không dám ngỏ lời vì "tôi tự nhủ rằng cô ấy chỉ là một cô bé" (Hansard khi đó 37 tuổi trong khi Irglová mới 19). Mối tình của họ đã đơm hoa kết trái nhưng cuối cùng, cả hai chỉ kết thúc như những người bạn thân thiết.
Hansard cũng tiết lộ rằng khi Irglová trả lời rằng "Không, em yêu anh!" bằng tiếng Czech ở trong phim, bản thân Hansard cũng không hiểu cô đang nói gì như chính nhân vật của mình.
|