IMDb : 6.0/10
‘Bác sĩ Dolittle’ - phim ‘công viên giải trí’ dành cho trẻ em
Kịch bản Dolittle được phóng tác từ bộ sách về nhân vật bác sĩ Dolittle của nhà văn Hugh Lofting vốn ra đời từ thập niên 1920. Bối cảnh phim là nước Anh thời Victoria, tại dinh thự kiêm khu bảo tồn thiên nhiên và bệnh viện thú y của bác sĩ John Dolittle (Robert Downey Jr.).
Sau cái chết của người vợ yêu dấu trong một vụ đắm tàu, Dolittle - người nổi tiếng với khả năng thấu hiểu và trò chuyện với các loài động vật cũng như chữa trị cho chúng - quyết định sống ẩn dật với bầy thú của mình.
Cuộc sống “bình yên” của người đàn ông với trái tim đầy nỗi tiếc thương bên bầy thú bị xáo trộn khi cậu bé nhân hậu Tommy Stubbins (Harry Collett) cùng cô tiểu thư Rose (Carmel Laniado) đột ngột xuất hiện.
Nếu như Tommy nhất mực muốn trở thành phụ tá của Dolittle, thì Rose mang tới cho Dolittle tin dữ, rằng Nữ hoàng Victora (Jessie Buckley) đã ngã bệnh, và anh là người duy nhất có thể cứu bà.
|
Trung tâm của tác phẩm là Dolittle - vị bác sĩ sống khép kín cùng bầy thú mà anh cưu mang sau khi người vợ qua đời.
|
Bị giằng xé giữa chuyện được gặm nhấm nỗi đau của bản thân trong nỗi cô độc với trách nhiệm cứu lấy nữ hoàng, cũng là cứu lấy số phận dinh thự của anh, Dolittle bất đắc dĩ đành phải lên đường.
Chuyến phiêu lưu ấy đưa anh, Tommy, và những người bạn động vật vượt qua biển cả mênh mông, ngang qua lãnh địa của đám cướp thề sẽ lấy mạng anh nếu gặp lại, và xuyên qua cả chính nỗi mất mát bấy lâu vẫn như tảng đá đè nặng lòng anh.
Sức mạnh của nhân cách hóa
Dolittle không có những thủ thuật dẫn truyện cầu kỳ, không đào sâu mảng tối trong tính cách của mỗi nhân vật. Khán giả có thể vui vẻ theo dõi bộ phim, đắm mình trong sự đáng yêu, dễ mến và hài hước của các nhân vật mà không phải mảy may lo ngại bất cứ điều bất hạnh nào có thể xảy ra. Bởi cả tác phẩm đã được đặt dưới sự bảo vệ của câu thần chú kinh điển: “Cái thiện luôn chiến thắng”.
Ngoại trừ tình tiết có màu sắc bi kịch liên quan tới nhân vật mới Lily Dolittle (Kasia Smutniak), Dolittle là một bộ phim rất phù hợp dành cho thiếu nhi, hoặc chí ít là những ai trưởng thành nhưng còn háo hức với những điều kỳ diệu ẩn sâu trong tâm hồn. Tác phẩm rực rỡ, tươi sáng và mềm mại như một chuyện cổ tích trước giờ đi ngủ.
Những người bạn động vật của Dolittle là một “vườn thú” đồ sộ gồm toàn bộ đám thú vật từng được vị bác sĩ cứu sống và cưu mang. Trong đó, thân cận nhất với Dolittle, cũng là “biệt đội siêu thú” của anh, bao gồm vẹt Poly (Emma Thompson), khỉ đột Chee-Chee (Rami Malek), gấu Bắc Cực Yoshi (John Cena), chó Jip (Tom Holland), ngỗng Dab-Dab (Octavia Spencer), và đà điểu Plimpton (Kumail Nanjiani).
|
Có lẽ những nhân vật thú vật trong phim còn thú vị và phức tạp hơn con người.
|
Dàn “siêu thú” không chỉ là bạn đồng hành của Dolittle, mà còn là nhóm nhân vật được xây dựng với những vấn đề tâm lý phức tạp không kém con người. Trên thực tế, những rào cản mà chúng phải vượt qua còn đa dạng, “đen tối”, và phức tạp hơn suy nghĩ của chính bác sĩ Dolittle - người hoá ra chỉ đang trải qua trạng thái tự cô lập bản thân và chờ một cơ hội để mở lòng với đồng loại.
Có ai lại không yêu mến một chú gấu trắng lông lá đầy người, nhưng hiền khô và vụng về, sợ nhất bị lạnh và hạnh phúc khi tắm nắng? Hay ai lại không bật cười (với một chút đồng cảm) khi thấy một chú chuồn chuồn thất tình tới đần cả người? Thậm chí, một con hổ điên loạn và hung dữ cũng trở thành “thằng mèo khùng” khi để lòi cái đuôi “mother complex” cho khán giả…
Dưới ánh sáng của biện pháp nhân cách hoá, những nhân vật lắm lông mang lại cho người xem những cảm xúc mà dàn nhân vật con người trong phim không làm được: một chút lạc lõng, một chút hài hước, và một chút đồng cảm.
|
Đứng sau dàn thú vật trong phim là đội ngũ lồng tiếng cực kỳ tài năng.
|
Sự đặc sắc trong bầy thú của Dolittle còn đến từ dàn diễn viên lồng tiếng cho chúng. Mỗi cái tên trong số đó, khi được giới thiệu ở phần credits, gợi lên một niềm phấn khích nhất định.
Emma Thompson vào vai Poly - cô vẹt thông minh sắc sảo có khả năng “huấn luyện” ngược lại Dolittle. Rami Malek vào vai Chee-Chee với nỗi hoang mang 24/7. John Cena vào vai Yoshi vụng về nhưng mềm mại. Octavia Spencer vào vai thím ngỗng Dab-Dab lắm lời nhưng luôn được việc.
Còn Ralph Fiennes đảm nhận vai Barry - một con hổ bị đấng sinh thành coi khinh và ruồng rẫy, để rồi khao khát tiêu diệt kẻ đã ám ảnh cuộc đời nó trong một trận chiến tay đôi sống còn. Ngần ấy ngôi sao chỉ cần “diễn xuất” bằng giọng nói cũng đủ khiến người xem cảm thấy thích thú.
Vẫn là Robert Downey Jr. quen thuộc
Công bằng mà nói, bác sĩ Dolittle có nhiều nét tương đồng Tony Stark - vai diễn đã gắn bó với Robert Downey Jr. suốt hơn một thập kỷ qua. Nhưng tài tử không còn là gã đàn ông mặc giáp gánh cả thế giới trên vai, mà giờ là thủ lĩnh của một “biệt đội siêu thú”.
Hai vai diễn nổi bật đã góp phần đưa tên tuổi Robert Downey Jr. trở lại hạng A sau quãng thời gian dài chìm trong nghiện ngập hẳn là Tony Stark và Sherlock Holmes. Nếu thêm cả John Dolittle, công chúng có thể khái quát được “công thức nhân vật hái ra tiền” của Downey Jr.: thông minh tới độ gàn dở, vì quá nhạy cảm nên khó hoà nhập với xã hội, và luôn che giấu cảm xúc dẫn tới bị người khác hiểu lầm.
|
Khán giả sẽ nhận ra nhiều nét diễn quen thuộc của Robert Downey Jr. từng giúp anh tỏa sáng qua vai Iron Man trong phim.
|
Tuy nhiên, khán giả vẫn luôn sẵn sàng theo dõi Robert Downey Jr. thêm một lần nữa đóng vai siêu anh hùng trên màn ảnh, ngay cả khi anh không còn là nhà khoa học của thế kỉ XXI, và tri kỷ của anh thay vì là một cựu binh được vớt lên từ dưới đáy biển lại là một con khỉ đột gặp vấn đề về tâm lý.
Chưa kể, trong bộ phim mới, tài tử tiếp tục có một cậu nhóc xinh xắn, nhân hậu, coi anh là thần tượng, làm bạn đồng hành. Tuy cậu nhóc không sống ở khu Queens và “crush” của cậu không có tên viết tắt là MJ, nhưng đầu óc nào, sau khi nức nở vì Infinity War hay Endgame, lại không xuất hiện mối liên tưởng.
Nhìn chung, Dolittle chắc chắn không phải kiểu phim hàn lâm hoặc thách thức khán giả. Đây là kiểu tác phẩm “công viên giải trí theo chủ đề” như phát ngôn của đạo diễn Martin Scorsese năm ngoái đã ám chỉ. Nhưng hãy thừa nhận một cách nghiêm túc xem, có ai lại không hạnh phúc và vui vẻ khi tìm đến công viên giải trí chứ?