IMDb : 7.8/10
Cảnh "nóng" trong “Blue is the warmest color” là thật?
Blue is the Warmest Colour (Màu Xanh Là Màu Nóng Nhất – Tạm dịch), bộ phim tình cảm của Pháp về mối tình đồng tính nữ đã giành giải Cành cọ Vàng Liên hoan phim Cannes 2013. Đây cũng là lần đầu tiên, một tác phẩm điện ảnh chuyển thể từ truyện tranh thắng giải Cành cọ Vàng. Phim do Abdellatif Kechiche, 52 tuổi, viết kịch bản kiêm đạo diễn và sản xuất, với sự tham gia của ngôi sao trẻ Adèle Exarchopoulos trong vai thiếu nữ 15 tuổi, rơi vào mối tình với một phụ nữ tên là Emma (Léa Seydoux đóng). Bộ phim đã nhận được những lời tán thưởng nhiệt liệt của rất đông các nhà phê bình cũng như các ý kiến tranh luận trái chiều về cảnh nóng được thể hiện hết sức táo bạo.
Blue Is the Warmest Color diễn ra trong gần 3 giờ đồng hồ với cuộc sống của một đồng tính nữ và Kechiche đã chứng minh rằng, ông không phụ lòng khán giả đã dành thời gian nhiều như vậy để xem bộ phim. Kechiche biết cách điều chỉnh tốc độ phim với một tác phong chuyên nghiệp cũng như đã hào phóng cho phép nhân vật trong phim tự do hít thở cuộc sống và khiến các diễn viên tin tưởng thể hiện vai diễn táo bạo của mình trong mối quan hệ của tình yêu, tình dục.
Cảnh trong phim Blue is the Warmest Colour
Adele (Adele Exarchopoulos đóng), sắp tốt nghiệp trung học. Ở tuổi 15, hàng ngày đi học và nói chuyện phiếm với các bạn về tất cả các chủ đề mà lứa tuổi quan tâm, Adele không cần bận tâm đến việc con gái chủ động hẹn hò con trai thì có phải là chuyện lớn hay không? Cô cũng dường như không quan tâm lắm đến các bạn trai cùng tuổi thậm chí cho dù đó là một cậu bạn cùng lớp đẹp trai rất được nhiều người chú ý, nhưng cậu ta lại chỉ thích Adele. Là một người ham đọc sách, Adele tỏ ra rất hứng thú với bài giảng về tác phẩm La Vie de Marianne của nhà văn Marivaux mà cô đã được đọc trong lớp tiếng Pháp.
Poster phim Blue is the Warmest Colour
Khi phân tích tâm lý nhân vật chính trong tác phẩm và so sánh với những trải nghiệm của mình, Adele đã phát hiện ra bản thân bị cuốn hút bởi cô gái có mái tóc màu xanh là Emma. Khi Adele tự ép mình phải lên giường với cậu bạn đã ngưỡng mộ cô bấy lâu nay, cô càng cảm nhận được rằng tác phẩm của Marivaux có ý nghĩa như thế nào. Adele phát hiện ra cô hoàn toàn thiếu vắng cảm xúc với bạn trai. Một cơ hội tình cờ khiến Adele gặp gỡ Emma và ngay lập tức họ bị luồng điện xúc cảm quật ngã. Cả hai bị cuốn vào nhau với niềm đam mê bất tận, bao gồm cả quan hệ thể xác. Nhưng cũng chính vì thế, Adele bị những người bạn học cô lập. Emma là một sinh viên nghệ thuật, lớn hơn Adele vài tuổi và khi họ tiếp tục gặp gỡ, sau đó giới thiệu nhau với cha mẹ đôi bên, câu chuyện chuyển qua chương 2. Adele lúc này là một giáo viên mẫu giáo hiện đang sống với Emma, vốn đã nhanh chóng trở thành một nghệ sỹ được chú ý…
Nếu như chương đầu tiên tập trung vào những khoảnh khắc đam mê bất tận của tình yêu và tình dục thì phần 2 đầy rẫy những giấc mơ trải rộng khoảnh khắc của chủ nghĩa hiện thực tàn khốc. Các khung hình của nhà quay phim Sofian El Fani chiếu cận cảnh Adele và Emma, bắt lấy những chi tiết thân mật của mỗi khoảnh khắc cảm xúc giữa hai người qua một nụ hôn sau cánh gà, giây phút ở cửa hàng thực phẩm hay trước cửa lớp học...
Đạo diễn và hai diễn viên chính trong phim chia sẻ cảm xúc khi nhận giải Cành cọ vàng 2013
Đương nhiên, sẽ có nhiều người lên tiếng về những cảnh tình dục nóng bỏng được thể hiện một cách chân thực giữa Emma và Adele. Nhưng những cảnh này, giống như toàn bộ tác phẩm, là đại diện cho một tình yêu được hình thành bởi những cảm xúc, đau khổ, hy vọng. Có thể nói, những khoảnh khắc của giây phút đam mê mãnh liệt là rất cần thiết cho bộ phim. Nó cho phép người xem khám phá các cung bậc của sự thân mật theo cách chưa từng có. Nó giúp xác định sự kết nối hai nhân vật với nhau và đạo diễn Kechiche đã rất cẩn thận, không lạm dụng thái quá những cảnh làm tình, thay vào đó ông đặt các máy quay từ vị trí có thể đưa đến cho người xem những cách nhìn khác biệt. Khi Adele và Emma bắt đầu trở thành một cặp đôi khăng khít, cũng là lúc họ phải đối mặt với những vấn đề và thách thức mà bất kỳ cặp vợ chồng nào, dù là dị tính hoặc đồng tính, cũng phải đối mặt. Trong cuộc trò chuyện về triết học và nghệ thuật (Emma là một họa sỹ theo trường phái thực hiện), quan điểm mà hai người đem đến cho nhau tiếp tục phát triển theo tính cách của họ, tạo ra cái nhìn trực diện phong phú và đầy đủ về mỗi người phụ nữ. Diễn viên Exarchopoulos 19 tuổi, đã thể hiện khả năng diễn xuất tuyệt vời. Với đôi môi đầy đặn và đôi mắt lúc nào cũng như buồn ngủ, cô là một thanh niên trẻ tuổi nhưng ủ rũ. Nhưng khi rơi vào tình yêu, cô biến thành một người khác. Exarchopoulos đã cho thấy diễn xuất của bản năng, trực giác và sự đồng cảm, chứ không phải là kỹ thuật đơn thuần. Trong khi đó, Seydoux, với một nụ cười ranh mãnh và đôi mắt như có hàng ngàn mũi tên lao ra, mỗi khi xuất hiện trên màn ảnh đều có sức lôi cuốn mà người xem không thể biết cô sẽ làm gì.
Hai diễn viên chính và đạo diễn tại Cannes 2013
Lấy tựa đề Blue Is the Warmest Color, Kechiche sử dụng màu xanh đại diện cho hạnh phúc, cả tình yêu lẫn tình dục. Và bất cứ khi nào màu xanh hiện lên (như sơn trên móng tay của bạn học, hoặc giấy dán tường trong phòng ngủ của Adele), người xem lại nhớ về cuộc gặp gỡ đầu tiên của hai nhân vật. Khi sang chương hai, đánh dấu bằng sự thay đổi trong màu tóc của Emma (từ tóc xanh sang tóc vàng), hàm ý cả hai đã sẵn sàng đóng vai những người bố - người mẹ. Thực tế đó chỉ là sự khởi đầu cho những điều sẽ được nói nhiều hơn nữa. Và ít nhất thủ pháp ẩn dụ này đã mang lại cho Abdellatif Kechiche danh hiệu bậc thầy của ngôn ngữ điện ảnh. Bộ phim cũng cho thấy, Kechiche, bằng sự quan tâm dành cho những con người sống bên lề nước Pháp hiện đại (người nhập cư Bắc Phi và con cái của họ, thanh niên phố thị, người đồng tính nam, đồng tính nữ và lưỡng tính), đã trở thành người quan sát vĩ đại của điện ảnh Pháp thông qua hành vi con người và của xã hội Pháp trong tất cả sự phức tạp và mâu thuẫn của nó. Blue Is the Warmest Color chắc chắn sẽ là một trong những tác phẩm điện ảnh giàu cảm xúc nhất trong năm. Bộ phim đã chạm được cảm xúc nơi trái tim người xem theo cách rất tự nhiên và khán giả, khi rời khỏi rạp chiếu nhưng trong lòng vẫn còn nhiều vương vấn.
Đạo diễn Steven Spielberg, chủ tịch BGK LHP Cannes 2013 đã dùng những từ ngữ tuyệt vời nhất ca ngợi bộ phim: “Đó là một câu chuyện tình yêu tuyệt vời khiến tất cả chúng ta cảm thấy như đang đứng ở trên cao để xem một cách trọn vẹn câu chuyện tình yêu sâu sắc và đầy đau khổ ngay từ lúc nó mới bắt đầu. Đạo diễn không áp đặt bất cứ sự miễn cưỡng nào trong quá trình kể chuyện. Ông ấy để mọi thứ diễn ra như trong cuộc sống thực và chúng ta hoàn toàn thấy đắm say”.
|